TẠI CÁNH CỬA ẤY KHÔNG CÒN ĐÓNG NỮA
TẠI CÁNH CỬA ẤY KHÔNG CÒN ĐÓNG NỮA:
Hắn và tôi làm chung một công ty. Phòng làm việc của hắn và phòng làm việc của tôi chung vách và có cửa thông nhau. Phòng nào cũng có cửa ra vào riêng nhưng mọi người vẫn thường đi qua lại giữa phòng tôi và phòng hắn vì “tiện đường”. Riêng tôi thì chẳng bao giờ bước quá phòng hắn nếu không có việc quá cần thiết mà lâu lắm mới phát sinh. Bởi vì tôi có cảm giác sờ sợ khi bước vào một nơi nào đó mới mẻ.
Đại dịch Covid đến. Giống như những công ty khác, công ty tôi ra quy định đeo khẩu trang, dùng cồn sát khuẩn và kiểm tra thân nhiệt trước khi nhân viên vào làm việc. Chẳng biết lý do gì, mà thực ra tôi cũng không quan tâm đến lý do, cánh cửa ra vào bên phòng tôi bị đóng lại. Vì vậy mà phòng chúng tôi phải sử dụng chung cửa ra vào với phòng hắn và dĩ nhiên rồi, muốn ra ngoài, tôi phải đi ngang qua phòng hắn, ngang qua bàn làm việc của hắn vì hắn ngồi gần cửa.
Những lần đầu đi qua, tôi có cảm giác là lạ, nhưng rồi cũng quen. Cái gì chả thế.
Đến một ngày tôi bắt gặp ánh mắt của hắn cứ dõi theo mỗi khi tôi đi ngang qua đó. Ngượng ngùng hay tò mò, tôi hỏi:
Nhìn gì đấy?
Nhìn chị – Hắn bảo.
Làm sao em biết chị đi ngang qua chỗ em?
Hắn cười. Chả hiểu sao tôi lại thấy vui vui.
“Em có biết là ánh mắt của em làm người ta xao xuyến lắm không?” Tôi viết qua email cho hắn. Hắn cũng chỉ trả lời lại bằng ký tự cười. Thế thôi.
Mỗi lần đi ngang qua bàn làm việc của hắn, dù cố tình đi rất nhẹ, hắn phát hiện ra và ngẩng lên nhìn.
Tôi viết email, suy nghĩ một lát rồi bấm gửi:
Đi ăn trưa không?
Đi.
Đó là lần đầu tiên chúng tôi đi ăn trưa cùng nhau trên căn tin công ty. Vì làm trong khu chế xuất, đâu có hàng quán nào để mà la cà, để mà hàn huyên.
Hôm đó, có lẽ vì thức ăn không ngon hay vì tâm tôi không để vào việc ăn uống mà tôi nuốt không nổi. Tôi bỏ hơn nửa tô hủ tiếu. Hắn bảo:
Chị rất ốm. Chị ăn vậy làm sao mập lên được?
Chắc là vì thức ăn không hợp khẩu vị. – Tôi trả lời. Là tôi nói thật bởi vì tôi không thấy ngon.
Chị cố ăn nhiều vào, mập hơn một chút mới đẹp.
Thì đang cố đây!
Nhưng từ hôm đó hắn không đi ăn trưa chung với tôi nữa. Hắn nói là nếu đi ăn với tôi, hắn sợ tôi lại ăn cơm không được. Ừ thì cảm ơn ý tốt của hắn vậy.
Trong một lần trò chuyện, hắn làm tôi nhớ tới một câu chuyện đã từng đọc ở đâu đó. Tôi nói với hắn như vậy.
Chuyện gì? – Hắn hỏi
Chuyện cười – Để chị kể nghe.
Chị kể đi!
Mà không, chuyện đâu phải muốn kể lúc nào thì kể. Cho cái hẹn mới kể được. Em muốn kể lúc nào, ở đâu?
Tùy chị.
Vậy 8 giờ tối nay nhé.
Sao lại 8 giờ muộn vậy?
Vì 8 giờ mới thích hợp cho việc kể chuyện.
Ơ… thôi cũng được. Gặp nhau ở đâu?
Tại nhà nghỉ Hoa Loa Kèn, số…
Ơ,… sao lại ở đây?
VÌ em bảo tùy chị mà. Giờ có đến không? Không đến thì thôi nhé.
Đến – Suy nghĩ một lát, hắn trả lời.
Chốt hẹn nha.
Chốt
À mà khi đi nhớ mang theo một thứ mà đàn ông hiện đại cần phải có.
… ?!
Đó là… điện thoại di động để nghe kể chuyện!
****
Mỗi ngày đến công ty với một danh sách dài những việc cần hoàn tất. Dù vậy trong lòng tôi cũng có thêm một niềm mong chờ nho nhỏ: tìm ánh mắt của hắn. Rồi lại cắm cúi làm việc để khi hết ngày lại nhanh chóng ra về. Ai cũng có cuộc sống riêng cả mà.
Lệnh giãn cách xã hội không còn nữa. Cánh cửa phòng tôi cũng được mở ra. Tôi không còn phải đi qua phòng hắn để ra ngoài và vì thế mà tôi cũng không còn bắt gặp ánh mắt của hắn nữa.
Rồi cũng quên.
***
Đang chạy trên đường về, có tiếng xe ai đó rà rà kế bên. Tôi quay qua, ra là hắn. Hắn lên tiếng:
Em vẫn chưa tìm được Hoa Loa Kèn.
Hoa Loa Kèn gì?
Sao chị mau quên thế?
À…haha – Sực nhớ ra, tôi bật cười.
Xong, tôi nói bâng quơ: Tại cánh cửa ấy không còn đóng nữa.
from WordPress https://mvatoi66.wordpress.com/2020/07/20/tai-canh-cua-ay-khong-con-dong-nua/
from Tumblr https://mvatoi.tumblr.com/post/624100472660410368
from WordPress https://mvatoi66.wordpress.com/2020/07/20/tai-canh-cua-ay-khong-con-dong-nua-2/
from Tumblr https://mvatoi.tumblr.com/post/624104748354863104
from WordPress https://mvatoi66.wordpress.com/2020/07/20/tai-canh-cua-ay-khong-con-dong-nua-5/
from Tumblr https://mvatoi.tumblr.com/post/624105606788284416
from WordPress https://mvatoi66.wordpress.com/2020/07/20/tai-canh-cua-ay-khong-con-dong-nua-7/
from Tumblr https://mvatoi.tumblr.com/post/624109375470043136
from WordPress https://mvatoi66.wordpress.com/2020/07/20/tai-canh-cua-ay-khong-con-dong-nua-9/
from Tumblr https://mvatoi.tumblr.com/post/624113173880012800
from WordPress https://mvatoi66.wordpress.com/2020/07/20/tai-canh-cua-ay-khong-con-dong-nua-11/
from Tumblr https://mvatoi.tumblr.com/post/624116938312941568
from WordPress https://mvatoi66.wordpress.com/2020/07/20/tai-canh-cua-ay-khong-con-dong-nua-13/
Nhận xét
Đăng nhận xét